expr:class='"loading" + data:blog.mobileClass'>

30 thg 7, 2012


Thoát Vòng Tục Lụy

Nguyên tác  Đại Sư Tinh Vân
Việt dịch  HT Thích Quảng Độ

---o0o---


MỤC LỤC

Điềm tĩnh trước khen chê

Tỳ kheo Siêu Việt
          Phản ứng tâm lý thông thường của chúng ta khi được khen chê thì khoái chí, vui vẻ, sung sướng, khi bị chê thì bực bội, tức tối, đau khổ. Ðó là hai thái cực của một tâm thức, mà theo đức Phật đều có hại, đều là phản ứng bất toàn. Bởi vì, từ đó sự hiểu lầm, tranh chấp, phiền não và thiếu hiểu biết sẽ khởi ra.

Người Mẹ một mắt.

Mẹ tôi chỉ còn một bên mắt. Tôi ghét điều đó, và vì thế tôi ghét luôn cả mẹ. Mẹ có một cửa hàng ọp ẹp ở khu chợ tồi tàn, lượm lặt đủ các loại rau cỏ lặt vặt để bán. Bà làm tôi xấu hổ.

Một ngày kia ở trường tôi có sự kiện đặc biệt, và mẹ đã đến. Tôi xấu hổ lắm. Tôi nhìn mẹ với ánh mắt rất căm ghét rồi chạy đi. Ngày hôm sau đến trường, mọi người trêu chọc tôi: “Ê,  chỉ có một mắt thôi à?”.
 

CÂU CHUYỆN BÁT MỲ


Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Câu chuyện sưu tầm dưới đây một câu chuyện có thật, có tiêu đề là “Câu chuyện bát mì” , đã gây xúc động trong lòng bao người. Chuyện xảy ra cách đây hơn năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.

29 thg 7, 2012

Lòng mẹ


Mùa thu buồn. Trời thu lạnh. Gió thu hắt hiu thì thầm như trao gởi, nhắn nhủ những kỷ niệm ân tình giữa hai miền sống, chết. Phải chăng mùa thu về nhắc nhở ta những ân tình chưa thỏa, những mộng đời chưa tan trong cái xoay vần của nhân duyên sanh diệt.

NGƯỜI MẸ ĐIÊN

Hai mươi ba năm trước, có một người con gái trẻ lang thang qua làng tôi, đầu bù tóc rối, gặp ai cũng cười cười, cũng chả ngại ngần ngồi tè trước mặt mọi người. Vì vậy, đàn bà trong làng đi qua cô gái thường nhổ nước bọt, có bà còn chạy lên trước dậm chân, đuổi "Cút cho xa!". Thế nhưng cô gái không bỏ đi, vẫn cứ cười ngây dại quanh quẩn trong làng.  


Cu Tý đi tu



Thằng Cu Tý đi tu. Trời ơi, tin ấy làm bà con trong làng ngạc nhiên lắm! Ai cũng ngờ vực, bán tín, bán nghi. Thằng Cu Tý đi tu ? Chắc không phải đâu !. Hắn là thằng quậy phá nhất làng. Mới mấy tuổi đầu mà làng trên xóm dưới ai cũng biết hắn, chỉ vì hắn phá phách đến … động trời. Đến nỗi, bà con gọi hắn là … “Ông thần”

Chàng thủ khoa mồ côi ước trở thành nhà báo


Vượt lên khó khăn, cậu HS lớp 12 Văn Trường THPT chuyên Lê Khiết (Quảng Ngãi) luôn học giỏi. Tiên vừa đỗ thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp THPT tại Quảng Ngãi với 57 điểm.
Khi Phạm Văn Tiên (quê ở thôn Hiệp Phổ Trung, xã Hành Trung, huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi) vừa cất tiếng khóc chào đời, mẹ bạn đã vĩnh biệt cõi trần vì bị băng huyết. Tiên lớn lên trong tình thương yêu, bao bọc của những người quen biết khi bố đã bỏ bạn lại với gia đình ngoại và đi tìm hạnh phúc mới. 

Đi tìm Phật

Thuở xưa, có anh chàng đọc kinh nghe nói về Phật, thích lắm, quyết định đi tìm gặp ngài bằng được. Anh chàng khăn gói quả mướp ra đi. Sau khi trải qua không biết cơ man nào là núi sông, thành phố, hầm hố gian nguy hiểm trở... Chàng vẫn chưa gặp được Phật giống như hình dạng trong Kinh đã diễn tả.

Cha đã cho tôi niềm tin vào cuộc sống

Tôi sinh ra không có tuổi thơ. Khi tôi lên năm tuổi, bắt đầu biết nhận thức về thế giới xung quanh, tôi mới phát hiện ra tôi không có mẹ, cũng chẳng có cha. Từ bé tí, bà ngoại đã chỉ lên bàn thờ bức ảnh về một người phụ nữ và bảo với tôi rằng: “Con ơi, mẹ con bạc phận sớm quá!”. Tôi không hiểu, mãi đến khi đã lớn, đã trưởng thành cũng không hiểu nổi vì sao mẹ lại bạc phận sớm thế.  

28 thg 7, 2012

Bài trừ Mê Tín


Mê tín là cái bệnh những nhà trí thức đều chê trách, chánh quyền cũng chủ trương dẹp trừ mê tín. Thế mà bệnh mê tín mỗi ngày một tăng, càng lúc càng lan rộng. Thậm chí có những nước tự cho mình là văn minh nhất thế giới, mà dân chúng trong nước ấy vẫn còn mê tín. Ðó là tại sao?

6 thg 7, 2012